Chờ Ngày Anh Nhận Ra Em Truyện

  -  
Màu nềnSáng (Mặc định)Xám (Gray)Tối (Dark Gray)Tối (Dark Light)Vàng (Light)Vàng (Dark)Xanh da trờiXanh láTím nhạtĐỏ nhạt
Cỡ chữ14161819202224262830
Font chữRobotoArialTimes New RomanPatriông chồng HandNoticia TextVerdanaTahomaPT SansRoboto lớn Condensed
Mặc định



Bạn đang xem: Chờ ngày anh nhận ra em truyện

Hạ An đẩy cửa bước vào, thấy Phương thơm Hàn vẫn còn đó mặc áo quần đi làm việc, giày vẫn chưa cởi, chú ý anh ngủ hết sức say. “Phương thơm tổng... tôi mang canh giải rượu đến anh". Không nghe thấy anh trả lời, Hạ An bưng bát canh lại đặt lên trên bàn sinh sống đầu chóng. Lúc định xoay tín đồ đi ra, cô vô tình thấy vào vỏ hộp nhỏ tuổi ko đóng góp nắp bao gồm gai dây như ý red color. Ma xui quỷ khiến làm thế nào Cô vậy lên coi, chú ý gai dây cũ kĩ tuy vậy cô vẫn nhận thấy, đây chưa hẳn là sợi dây may mắn cơ mà lúc bé dại cô đã khuyến mãi cho những người anh cơ sao? Sao lại sống đây? Không lẽ anh ấy đó là... Hạ An sững sờ. Đúng rồi, do xảy ra rất nhiều chuyện khiến cho cô không nghĩ là mang đến, hiện thời bắt đầu nhớ, fan anh kia cũng tên Phương Hàn, tín đồ bọn ông này cũng vậy? Thì ra người cơ mà trong cả bao năm nay cô mong muốn gặp mặt lại đó là anh ta. Hạ An vẫn trầm bốn cùng với gần như suy nghĩ, cô ngần ngừ Phương thơm Hàn sẽ thức giấc dậy từ bỏ cơ hội nào, anh đang nhìn cô. “Sao cô lại của phòng tôi? Ai được cho phép cô vào đây?” Hạ An lag bản thân trở lại quan sát anh lo lắng vấn đáp. “Quản gia nói tôi mang canh giải rượu mang lại anh". Hạ An bưng chén bát canh mang đến trước phương diện gửi đến anh nhưng mà quên không vứt cái vòng lại vào vỏ hộp, nhưng mà vẫn núm bên trên tay. Phương Hàn hất đổ bát canh. “Xoảng" chén bát muỗng rơi xuống tan vỡ tan. Hạ An ban đầu hồi hộp, cô đâu bao gồm làm những gì chọc giận anh ta. “Đưa nó mang đến tôi” thấy Hạ An vẫn đứng lặng , anh chán ghét lớn tiếng hỏi tiếp:” cô có nghe thấy không?” Hạ An không để ý trang bị mình sẽ gắng trên tay, ngơ ngác không hiểu chuyện. Pmùi hương Hàn vực dậy bước lại sát cô đơ mang chiếc vòng dây vào tay cô rồi đẩy cô qua một mặt, mất thăng bởi Hạ An lảo đảo ngã xuống đất. Cánh tay cô đụng trúng mảnh sành của bát vỡ dưới đất, tay bị mảnh sành cắt trúng một con đường, máu đỏ rã ra. Đau đớn, cô cắn răng Chịu đựng đựng, lồm cồm ngồi dậy, mặc kệ cánh vẫn bị ra máu, cô nhặt các mhình họa vỡ vạc của bát. Phương Hàn trở lại bắt gặp cánh tay cô sẽ ra máu tuy nhiên vẫn ngồi nhặt mhình ảnh tan vỡ, ánh mắt trầm lặng, nóng sốt lên tiếng: “Cô tếch thoát ra khỏi trên đây... ” Anh gằn giọng. Nói chấm dứt vẫn thấy Hạ An lúi cúi nhặt, anh giận dữ quát mắng to: "Tôi nói cô phắn ra phía bên ngoài... cô tất cả nghe không hả?" Hạ An rụt cổ run rẩy vực dậy vậy mấy mảnh đổ vỡ đi nkhô cứng ra ngoài. Phương thơm Hàn chú ý phần đa lốt ngày tiết của cô ấy rơi bên trên sàn, anh ngồi xuống bịch xuống giường, đưa tay day day phía 2 bên thái dương. Thấy Hạ An bước xuống, tay ra máu, quản lí gia với số đông tín đồ lo lắng chú ý cô hỏi thăm: “Cô không sao chứ Hạ An , tay cô bị ra máu những quá", Minch Chi hỏi. “Tôi ko sao?”
“Còn nói chẳng sao, vào đây Cửa Hàng chúng tôi băng bó vệt tmùi hương lại cho". Khi các cô gái fan có tác dụng đưa Hạ An đi băng bó vệt tmùi hương, quản ngại gia quan sát lên lầu ngán ngđộ ẩm từ chối. Với tính khí của thiếu hụt gia nhà ông chỉ gồm 1 mình cô Giản Đình mới rất có thể thân cận được thôi. Sau Khi được băng bó kết thúc Hạ An về phòng, vị trí giường không ngủ được. Một phần do vệt thương thơm đau buốt, 1 phần bởi vì nghĩ mang lại Phương Hàn thời điểm nhỏ tuổi cô thân quen sao lại thay đổi tín đồ bầy ông đáng sợ thời điểm nãy. Nếu tiếng cô đi nói với anh cô là chủ nhân chiếc vòng kia, liệu anh tất cả tin cô không? Hay sẽ cho rằng cô tâm sự để mong mỏi rời tội, tránh nợ. Hạ An thnghỉ ngơi lâu năm, cô sẽ không nói. Dù sao chuyện đó cũng là quá khứ đọng rồi, chỉ bao gồm một mình cô nhớ thôi chứ cứng cáp gì Phương thơm Hàn đang ghi nhớ. Cđọng coi như thể chưa từng gặp khía cạnh cđọng thay cơ mà sống, anh là công ty nợ, cô là con nợ mang đến đây làm việc nhằm trả nợ, trả xong sẽ không gặp lại nữa. Vì mấy ngày rồi ko thấy chị Hạ An gọi điện đề xuất Hạ Tâm khôn cùng lo ngại, đắn đo chị cô gồm sinh sống giỏi không có bị tóm gọn đe hay là không. Biết Tần Phong hết sức bận, dẫu vậy không thể bí quyết như thế nào khác, cô năn uống nỉ anh mang tới nhà đất của Phương Hàn nhằm thăm Hạ An . Tần Phong chiều bạn nữ cần chuyển cô đi. Hạ An mặc dù tay bị tmùi hương siêu đau cơ mà không còn biếng nhác, cô làm cho hết công việc của bản thân, mấy cô gái có tác dụng chung thấy cô tội nghiệp nhưng lại vẫn không đủ can đảm giúp cô. Phương Hàn về đến đơn vị ko thèm liếc chú ý cô một cái, mang đến bàn nạp năng lượng không ít món ăn uống dân gian. Hôm nay những món ăn khôn xiết ngon, anh ăn cơm trắng nhiều hơn thế nữa hồ hết ngày. Quản gia vô cùng vui trong khi thấy thiếu hụt gia của ông ẩm thực ăn uống nhiều những điều đó. “Những món ăn uống này là do ai nấu?” “Hôm ni bà Tư xin ngủ về công ty, bữa cơm từ bây giờ bởi cô Hạ An làm bếp, có đề xuất vô cùng ngon ko ạ?" Phùng quản lí gia hí hửng nói hoàn thành, đôi đũa trên tay anh dừng lại, buông đũa xuống, rước khăn lau mồm, cố ly nước kề bên uống xong xuôi. “Rất khó khăn nạp năng lượng...”. Nói kết thúc Phương thơm Hàn vực lên rời khỏi phòng ăn, còn lại Phùng quản gia ngơ ngác, khó ăn cơ mà cậu ấy ăn đủ vậy sao? Dù thắc mắc dẫu vậy ông không dám hỏi. Buổi tối, Tần Phong Call mang đến anh là cậu ta sẽ đến chơi. Tần Phong gửi Hạ Tâm đến Phương gia. Trong chống khách, Phương thơm Hàn ngồi chú ý hai tín đồ trước đôi mắt, thấy Hạ Tâm cứ chú ý bao quanh, anh biết cô ta đang tìm kiếm Hạ An “Không đề nghị ngày hôm qua cậu còn nói là khôn xiết bận sao, hôm nay sao có cao hứng cho bên tôi đùa vậy? Pmùi hương Hàn nhàn hạ nphân tử hỏi. “Vì bảo vật của tôi ý muốn chạm chán chị cô ấy", Tần phong ôm eo Hạ Tâm nói. “Thì ra là vậy... cô ta sẽ sinh sống đằng sau". Hạ Tâm được cai quản gia đưa tới chống chạm chán Hạ An . Nhìn cánh tay được băng bó của chị, mắt Hạ Tâm đỏ hoe. “Tay chị bị làm thế nào nỗ lực này, sao ko nghe chị nói gì". Hạ Tâm di động Hạ An ko khiên chế được nhưng nhảy khóc. “Em to rồi, sắp đến lấy chồng cho chỗ rồi, sao hngơi nghỉ ra là khóc nhnai lưng vậy cô?” Hạ An không thích em gái bi quan đề xuất chũm ý ghẹo Hạ Tâm . “Có nên anh ta đã làm cái gi chị không? Chị nói đi, em đang đi báo cảnh sát". Hạ An mỉm cười: "Không có, tính năng này là vì chị trong những lúc thao tác bị thương, không có ai làm những gì chị không còn, em chớ lo lắng".
“Thật không?” “Thật... lẽ nào vào đôi mắt em, chị yếu đuối đến nỗi không từ bảo vệ bản thân được sao?” Hạ Tâm ôm chị: “Nếu gồm cthị trấn gì xẩy ra... xin chị hãy nói mang đến em biết, chớ giấu em". Hạ Tâm vừa nói vừa khóc. Hạ An hốc đôi mắt đỏ hoe mỉm mỉm cười nhạt : "Được rồi... em chớ khóc nữa, khóc đến nỗi xấu xí như vậy, bao gồm lúc Tần Phong lại không nhận biết mất". Cô gửi tay vệ sinh nước mắt đến em gái. Sau Khi em gái về Hạ An nằm xuống chóng, căng thẳng. Ban ngày thao tác làm việc những, tuỳ thuộc cô ê độ ẩm, hiện thời cô không còn tương đối sức đâu mà lại suy xét giỏi khóc lóc nữa, chỉ mong sao ngày ngày trôi qua thiệt mau lẹ. Mấy ngày sau là tiệc sinch Nhật của Pmùi hương Hàn, được tổ chức triển khai sống dinc thự Phương thơm gia. Sáng sớm tất khắp cơ thể làm cho phần đa buộc phải dậy trường đoản cú siêu nhanh chóng để sẵn sàng. Một số tín đồ thì gặm hoa tô điểm, một số trong những fan lau chùi và vệ sinh quét dọn, một vài tín đồ thổi nấu ăn uống, lúc này chưa phải dì bốn làm bếp nữa nhưng mà gồm đầu bếp mang lại nấu nướng. Hạ An vừa dọn dẹp vừa chú ý các món bánh trên bàn, quan sát vô cùng đẹp mắt, quan sát thôi cũng biết là ngon rồi, cô nuốt nước bọt khôn cùng ao ước nếm thử. “Hạ An ... cô còn đứng kia làm gì, tải trên đây phú đa số fan đi". “Ờ... tôi mang lại ngay tức thì đây". Buổi buổi tối... tiệc có nhiều khách mời, toàn mọi đối tác có tác dụng ăn uống và bằng hữu vào giới thượng lưu lại của Phương thơm Hàn. Những cô nàng mặc váy dự tiệc long lanh rất dễ thương, Hạ An cùng mấy cô người làm cứ đọng quan sát mãi ko thấy chán. Trong nhà vệ sinh một cô nàng cute thương hiệu Lâm Kiều Hân, là đàn bà của tổng giám đốc Lâm Việt, hôm nay cố thân phụ mang lại dự hội sinh nhật. Cô ta cởi dòng nhẫn kyên cưng cửng bên trên tay ra nhằm rửa tay, kế tiếp nghe điện thoại tức thời đi ra ngoài, nhằm quên loại nhẫn lại. Vừa xuất hiện thì gặp mặt Hạ An đi vào. Vào trong cọ phương diện Hạ An nhận thấy loại nhẫn klặng cương cứng, cô nghĩ về chắc chắn là của cô bé cơ hội nảy, buộc phải nóng vội nắm ra bên ngoài tìm cô ấy để trả lại. “Hạ An ... cô góp tôi vào rước thêm nước hoa trái cho khách hàng đi". Minh Chi nói. “Có một cô gái nhằm quên dòng nhẫn trong nhà vệ sinh, tôi sẽ tra cứu cô ấy để trả lại..." “Thì cô đi đem nước hoa quả ra đến khách trước đã... rồi trả lại sau cũng được, chứ không cần lại bị cai quản gia mắng mang đến bây giờ". Hạ An nhìn xung quanh không thấy bóng hình cô nàng cơ đâu, cô tức khắc bước vào trong lấy nước hoa quả mang ra đến khách hàng rồi bắt đầu liên tục đi tìm cô nàng tê nhằm trả lại. Chiếc nhẫn kyên cương cả mấy trăm triệu mất đi, Lâm Kiều Hân không thể ghi nhớ gì cả, chỉ luôn luôn mồm nói bị mất cùng gồm bạn mang của cô ấy ta. Pmùi hương Hàn Hotline không còn những người làm cho vào bên lại kiểm tra chỉ với thiếu từng Hạ An . Cô đã bưng nước hoa quả mang lại khách bên ngoài. Hạ An bị Điện thoại tư vấn lại, không biết cthị xã gì bị tín đồ khác kiểm soát trên người. Người đánh giá , lục thẩm tra bên trên tín đồ Hạ An chỉ dẫn một cái nhẫn. “Đây rồi thưa thiếu thốn gia... ”
Pmùi hương Hàn cau ngươi quan sát Hạ An Kiều Hân đi cho nhấn lại chiếc nhẫn, Hạ An sung sướng định nói về cthị xã dòng nhẫn thì bị kiều Hân tấn công cho 1 bạt tai. “Cô gồm biết đó là cái nhẫn quý của bà mẹ tôi Tặng Ngay không? Sao cô tmê man lam dám mang cắp". Hạ An biết có chút ít hiểu nhầm, cô giải thích: “Cô hiểu nhầm rồi, lúc nãy tôi nhặt mẫu nhẫn này sinh sống nhà vệ sinh, tiếp nối định tìm kiếm cô nhằm trả lại... nhưng do..." “Vì sao? Vì lòng tham mê lam cần cô Để ý đến lại không thích trả?” “Không bắt buộc, tôi không tìm kiếm thấy cô, với lại khách sẽ cần uống nước trái cây bắt buộc tôi đi lấy kế tiếp bắt đầu định tìm kiếm cô trả lại... giả dụ không tin tưởng cô hoàn toàn có thể hỏi cô ấy". Hạ An chỉ về phía Minc Chi, hy vọng Minh Chi nói gì đấy giúp cô. Minc Chi sợ đặc không muốn rước họa, quan sát Hạ An nhấp lên xuống đầu: “Tôi đắn đo gì không còn, nãy giờ đồng hồ tôi không có chạm mặt Hạ An ". “ Minc Chi... sao cô lại nói nlỗi vậy? Rõ ràng lúc nãy tôi tất cả nói với cô về chiếc nhẫn, cô kêu tôi lưu giữ trả sau mà". “Đủ rồi...”, Phương Hàn nói Khủng. Hạ An nhận thấy ánh nhìn hồ hết tín đồ nhìn cô, cô biết không ai tin cô, làm thế nào đây? Cô thật sự không có rước. “Nếu cô ta ko chịu bằng lòng thì báo cảnh sát đi, trị giá bán dòng nhẫn này ngay gần cả tỉ, chắc chắn cô ta đi tù vài năm". Kiều Hân táo tợn mồm nói. “Không... tôi không có lấy, cô Lâm , xin cô hãy tin tôi, xin đều người hãy tin tôi". Hạ An run sợ, tay run run nắm cánh tay Lâm kiều Hân nói. Bây giờ cô vô cùng hồi hộp, là cô bị oan nhưng, nếu như lỡ bị tóm gọn vào tù túng nữa thì phải làm cho sao? Cô không muốn trở lại nơi kia, nếu thiệt sự vào tù một đợt tiếp nhữa cô thà bị tiêu diệt. Hạ An biết bây chừ chỉ bao gồm van xin chúng ta tin cô, chứ không có ai góp được cô. Tần Phong là fan đứng ra nói mong muốn xem xét lại camera, anh tin Hạ An chưa hẳn hạn bạn tham lam. Phương thơm Hàn chấp nhận. Xem camera không còn nhưng mà vẫn không tồn tại đoạn Hạ An gặp mặt Minc bỏ ra, vị địa điểm cô và minh chi gặp mặt nhau trò chuyện là góc tắt hơi đề nghị camera không xoay được. “Sao rất có thể như thế", Hạ An toát các giọt mồ hôi run rẩy. “Tôi đang nói rồi, cô ta giả dối, là cô ta bao gồm lòng tsi mê mong chiếm phần giành gia sản của tôi". Kiều Hân nói. Mọi tín đồ cứ chú ý chằm chằm chỉ trỏ nói Hạ An ghê gớm, tđắm say lam này tê. Hạ An nói cũng không có ai tin, khó tính, uất ức, nước đôi mắt cô lăn uống dài trên má. “Phương thơm tổng... tôi không nghĩ là Phương gia lại nhấn một số loại bạn này vào giúp việc, người làm của anh ấy ăn cắp, cthị trấn xẩy ra như thế, có đề nghị anh đề xuất nói nào đó không?” Kiều Hân vừa nói vừa gửi tay lên vai anh, vẻ lẳng lơ, từ bỏ thời điểm thấy được Phương Hàn, cô ta đang lưu ý đến anh rồi. “Tôi siêu xin lỗi cô Lâm đây, bao gồm gì tôi đã chỉ bảo lại fan có tác dụng của tôi". Phương Hàn thư thả nói.
“Không được... tôi suýt nữa là mất gia tài quý của bà mẹ tặng kèm, sao rất có thể bỏ qua được". “Thế cô Lâm phía trên ý muốn thay nào thì có tác dụng nỗ lực ấy". “Một là báo công an, nhì là cô ta phải quỳ xuống xin lỗi nhận là mình đã lấy". Hạ An nghe kết thúc trái tim cô nlỗi rớt xuống vực thoáy, mặt cô tái mét. Tình huống này là họ xay cô dấn mình biến đổi bạn tsi mê lam. “Hạ An ... cô nghe thấy gì chưa? Cô Lâm đang cho cô điều kiện, cô lựa chọn đi". Phương thơm Hàn chú ý về phía Hạ An thăm dò. Tần Phong thấy vậy tức thời đi mang lại nói gì đấy với Phương Hàn, mặc dù gì rồi cũng là chị bà xã tương lai của anh ấy, Tần Phong cũng rất khó chịu Khi nhận thấy những điều đó. “Cô lâm... chỉ tất cả một mẫu nhẫn, hà cớ gì ép fan thừa xứng đáng như vậy ? Không bắt buộc cô đang search thấy chiếc nhẫn rồi sao ? ”Tần Phong xuất hiện nói. “Nếu trở ngại vượt thì báo cảnh sát đi". Kiều Hân chú ý tần Phong rồi liếc nhìn Pmùi hương Hàn. Ánh đôi mắt Phương Hàn để trên người Hạ An , anh vận tải ngay sát nói nhỏ: “Nếu cô không muốn vào tầy ngồi một lần nữa thì chọn nkhô giòn đi". “Nhưng tôi không có mang... xin anh tin tôi, hãy giúp tôi". “Tôi đang không hỗ trợ cô, cô tmê say lam thì phải dấn rước hậu quả”. Tuyệt vọng, Hạ An gạt nước đôi mắt, sao cô lại van nài người lũ ông này, phía trên không phải là điều anh ta mong thấy sao? Thấy cô nhục nhã, đau lòng là điều khiến anh ta thỏa mãn nhu cầu. Cô không thích đi tù nhân, chỉ việc cô bỏ bỏ sĩ diện, lòng tự tôn nhưng mà chưa phải vào tầy, cô sẽ gặm răng đồng ý. Hạ An hơi thở khó khăn, đưa tay gạt nước mắt, lê từng bước một đến trước mặt Kiều Hân, thong thả qùy xuống trước mặt từng nào bạn. Ánh đôi mắt mọi tín đồ nhìn cô, thương sợ hãi, cười chê, khinh bỉ, coi thường đều phải có không còn. Tần Phong bất thần mong mỏi đỡ cô lên: ” Hạ An .....” “Tôi xin lỗi cô Lâm... là tôi sai trái, tôi cần trả nhẫn mang lại cô nhanh chóng hơn bắt đầu phải",Hạ An trở ngại thổ lộ từng câu. “Được rồi... nếu như cô đang thành ý... thì tôi cũng ko làm khó dễ nữa, tôi tha thiết bị mang lại cô. Nhưng lần sau chớ có lòng tham mê lam nữa” Kiều Hân nói xong ngay tắp lự con quay bạn rời đi. Tần Phong đỡ Hạ An vùng dậy. Hạ An gửi tay lau nước đôi mắt thnghỉ ngơi hắt ra cười gượng gạo: "Xin anh chớ thủ thỉ này cùng với Hạ Tâm ". Tần Phong thấy dáng vóc kiên trì của Hạ An , anh gật đầu đồng ý đồng ý. Nếu Hạ An ko dặn anh cũng không dám nói, anh biết thổ lộ bảo vật của anh ý đã khóc chết mất.

Phương Tiên Sinch, Chờ Ngày Anh Nhận Ra Em


Xem thêm: Tầm Quan Trọng Của Keyframe Là Gì ? Những Kiến Thức Cần Biết Keyframe

Tóm tắt Chương 6: Cô bị oan: Phương thơm Tiên Sinc, Chờ Ngày Anh Nhận Ra Em


CHƯƠNG TRƯỚC
CHƯƠNG TIẾP

Pmùi hương Tiên Sinch, Chờ Ngày Anh Nhận Ra Em Chương 6: Cô bị oan

review Chương thơm 6: Cô bị oan - Pmùi hương Tiên Sinc, Chờ Ngày Anh Nhận Ra Em

Đọc ngay lập tức Chương 6: Cô bị oan truyện Phương Tiên Sinch, Chờ Ngày Anh Nhận Ra Em

review truyện Pmùi hương Tiên Sinh, Chờ Ngày Anh Nhận Ra Em

Truyện Pmùi hương Tiên Sinh, Chờ Ngày Anh Nhận Ra Em Review




Xem thêm: Hình Nền Nhóm Trang Phục Lmht "Tiệc Bể Bơi", Liên Minh Huyền Thoại

1,289 | 1 52 chương

*

Phương Tiên Sinch, Chờ Ngày Anh Nhận Ra Em

Đánh giá


vhpi.vn

Đọc truyện online, gọi truyện chữ, truyện tốt,truyện full. vhpi.vn luôn luôn tổng đúng theo với cập nhật các cmùi hương truyện một biện pháp nkhô hanh độc nhất vô nhị.Tiên Hiệp, Ngôn Tình, Truyện Teen, Truyện Xulặng Không, Đô Thị, Võng Du, Trọng sinh, Bách Hợp, Võng Du, Huyền huyễn, Khoa Huyễn, Quan trường, Quan gia, Ngôn tình sủng,Truyện cổ tích, Truyện cổ tích việt nam,cổ tích Grimm,Cổ tích Andersen,Thần thoại Hy lạp,Truyện ngụ ngôn,Truyện cười,Quà khuyến mãi ngay cuộc sống, Góc cảm xúc, Góc phân chia sẻ